Chợt tìm thấy một bài thơ cũ viết hồi ở Cao Bằng. Lại Nhớ tới Đoàn Ngọc Minh- Trần Thị Mộng Dần- và mấy chị em ở Văn nghệ Cao Bằng đã có thời gian chia sẻ vui buồn giữa mùa đông Cao bằng giá lạnh.
GỬI CAO BẰNG
Cao Bằng lệch về phía tôi
Một nửa câu then tìm bạn
Một nửa bát rượu nhớ rừng
Cao Bằng nghiêng về bên tôi
Trùng Khánh trập trùng bước đá
Lối về ào ạt thác gầm
Câu then còn chưa kịp thuộc
Nhưng mắt Cao Bằng đã say
Nửa bát rượu tình ngọt đắng
Một chiếc lá rừng chia đôi
Cao Bằng còn chưa kịp hẹn
Dốc cao đã vượt mấy lần
Suối lạnh hình như đã tắm
Môi cười gửi thật lòng thương
Câu thơ như là ngấn lệ
Nửa đêm…chợt nhớ đến người
Nỗi nhớ Cao Bằng trong tôi.
(Trại viết Nhà xuất bản Kim Đồng tại Cao Bằng
Tháng 12-2004)
GỬI CAO BẰNG
Cao Bằng lệch về phía tôi
Một nửa câu then tìm bạn
Một nửa bát rượu nhớ rừng
Cao Bằng nghiêng về bên tôi
Trùng Khánh trập trùng bước đá
Lối về ào ạt thác gầm
Câu then còn chưa kịp thuộc
Nhưng mắt Cao Bằng đã say
Nửa bát rượu tình ngọt đắng
Một chiếc lá rừng chia đôi
Cao Bằng còn chưa kịp hẹn
Dốc cao đã vượt mấy lần
Suối lạnh hình như đã tắm
Môi cười gửi thật lòng thương
Câu thơ như là ngấn lệ
Nửa đêm…chợt nhớ đến người
Nỗi nhớ Cao Bằng trong tôi.
(Trại viết Nhà xuất bản Kim Đồng tại Cao Bằng
Tháng 12-2004)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét