Thứ Tư, 18 tháng 1, 2012

BÍ MẬT ĐÊM GIÁO THỪA-



BÍ MẬT ĐÊM GIAO THỪA

                                                 Truyện ngắn: Phùng Phương Quý

Anh Mười Hên thấy trong ngực ngột ngạt như sắp tắc thở. Ngồi xuống, như ngồi đụng miếng vỏ sầu riêng. Nằm xuống giường, như nằm trên chảo than nướng bánh tráng. Ông bà ơi! Trời phật ơi! Sanh tui ra đặt tên Hên chi cho khốn khổ vầy nè?! 

Thứ Hai, 9 tháng 1, 2012

truyện ngắn in số Xuân báo Văn nghệ Trẻ


ẨN SÔ CUỘC ĐỜI
                                                    Truyện ngắn: Phùng Phương Quý

Tám giờ sáng, tôi có hai cú điện thoại.
Một của Tám Điền, ban liên lạc cựu chiến binh: “Mấy thằng 37 cũ kêu tao mần thịt con chó nhậu chơi. Tới nghen!”. Vụ này phải có mặt, dù mắc công chuyện gì thì cũng tạm bỏ đó. Anh em đơn vị cũ, toàn những thằng sống chết có nhau. Thông lệ là: “C 37 gọi. Sẵn sàng!”.
 Một cú điện thoại nữa của ông già Lâm Khươl người Tà Mun. “Chú Hai ơi! Cậu Tư nhà tôi chết rồi!”.

truyện ngắn in số Xuân tạp chí Sông Hương


THẰNG LÙN TRONG “DINH THỪA TƯỚNG”
Truyện ngắn: Phùng Phương Quý

Cuối buổi họp, “Thừa tướng” còn cho Trưởng ban Văn- Xã lên có đôi lời phát biểu. Thanh than thầm: “Thôi rồi Lượm ơi!”. Thằng lùn này nó nói dai còn hơn trâu đái. Bao giờ cũng vậy, cứ họp giao ban hàng tuần, sau ý kiến của “Thừa tướng”, sau ý kiến của cán bộ phóng viên trong tòa soạn, hai phó Tổng ngồi im, còn hắn bắt đầu “khóa đuôi” với những lời ba hoa xít tốc giáo điều, sặc mùi huynh trưởng. Nhóm bạn thân của Thanh gọi giễu hắn là “thằng lùn trong dinh thừa tướng”.

truyện ngắn dự thi trên T/c Nhật Lệ

                         CHUYỆN BÂY GIỜ MỚI KỂ
                                                    Truyện ngắn dự thi: Phùng Phương Quý

Mưa đang nặng hạt dần. Trời như đổ cả thùng đậu đen xuống mái lá. Cơn mưa đã níu chân tôi ngồi lại căn nhà hầm. Không biết thời gian trôi đi bao lâu, còn mái tóc của cô gái vẫn chưa khô hẳn. Cô ngồi phía đầu giường bên kia, chỗ có chiếc bàn nhỏ, le lói ánh đèn dầu chiếu ra từ một lỗ nhỏ của ống bương chụp bên ngoài, một loại đèn “phòng không”. Ánh sáng soi mờ mờ một nửa thân hình có những đường cong mềm. Một bên bờ vai áo bà ba đen; một ống quần xắn đến gối để lộ bắp chân trắng. Chỉ có mùi hương hăng hắc của lá gội đầu nguyên vẹn tràn về phía tôi ở đầu giường bên này.