Hiển thị các bài đăng có nhãn Ghi chép. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Ghi chép. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 15 tháng 1, 2014

QUÊ BẮC KÝ SỰ



QUÊ BẮC KÝ SỰ
Chuyến tàu SE2 ì ạch vừa chạy vừa thở bò vào ga Hà Nội lúc 5h15’. Không khí lạnh đã chen qua các khe cửa, ùa vào phòng ngủ, chỉ còn có hai người là tôi và một cậu thanh niên tên Dũng lái xe công-tơ-nơ quê Hà Nội. Tôi đã định bụng khi xuống tàu, việc đầu tiên là ghé vào một quán trà mạn uống một cốc trà nóng hổi, nhưng rất tiếc bà bán quán ngay cửa ga chỉ có trà gừng. Thôi cũng được, trong bụng đã thấy ấm áp dần. Tàu Lào Cai 6h10’ mới chạy, lại co ro ngồi chờ. Áo len, mũ len, găng tay len bà xã chuẩn bị cho từ trước, thêm cái áo sĩ quan dày mà chẳng xi-nhê gì với giá rét miền Bắc. Vội về quê vì có đám cưới thằng cháu cô em dì. Ai ngờ về tới nhà, thấy em dì thong báo “hoãn bác ạ!”. Thiệp mời đã gửi đi, nhà trai lại vất vả một lần nữa đi cáo lỗi, báo hoãn đám cưới. Người thì bảo cô dâu bị tai nạn giao thông khi đi mời cưới, người thì bảo ông ngoại cô dâu mất đột ngột, người thì bảo…Nói tóm lại là hủy hôn.
Liên tiếp những ngày mưa phùn, gió bấc. Mấy cuộc rượu “tẩy trần” an hem, bạn bè tổ chức càng chẳng làm ấm  lên được bao nhiêu. Nhiệt độ ngoài trời có lúc chỉ 5-7 độ, chẳng dám thò mặt đi đâu. Ra được hai ngày, trung tường Phùng Khắc Đăng dứi Hà Nội mời xuống dự liên hoan gặp mặt các doanh nhân, văn nghệ sĩ họ Phùng mà cũng “botay.com”, mà hôm đó cũng bận lo cho con đi học tiếng Nhật cho kịp thời gian sang bên ấy lao động.
Mối kiến chén sạch cái tủ tường bốn buồng mua từ năm 2001, quần áo, đồ đạc, ti vi, huân huy chương…đắp đống một chỗ. Phải mua tủ mới, sơn lại tường và trần nhà, rãy cỏ vườn tược, có hôm rét quá thì đem búa ra bổ củi cho nóng người lên. Quê nhà đang vụ cấy đông xuân, rét đậm rét hại làm cây mạ vàng rũ, có che ni lon thì cũng chẳng khá lên được.
Một ngày trời nắng đẹp, tôi quyết định chạy xe máy đi Việt Trì. Chỉ đỡ khổ hơn ngày mưa phùn thôi, chứ dưới nắng mà da thịt vấ buốt nhoi nhói, dù trùm kín từ đầu đến chân. Nhưng hôm ấy không may mắn lắm. Mua hao quả vào thăm viếng nhà văn Nguyễn Anh Đào thì “cửa đóng then cài”, bà cụ vợ nhà văn chắc lên chùa hay đi chợ. Phải chiều ghé lại lần hai mới gặp. Bà cụ đang áo dài làm lễ, tôi xin phép thắp nhang trước bàn thờ nhà văn, không kìm được nước mắt. Người mới đó còn thủ thỉ tâm sự, động viên tôi cố gắng trong sự nghiệp sáng tác, giờ đã trở thành “thiên cổ nhân”. Trong cuộ viếng thăm hôm ấy, khi đem hoa quả đến nhà riêng nhà văn Bùi Thắng cũng cửa khóa ngoài, đành để chút lễ ngoài cửa và vài chữ nhắn gửi bà quả phụ nhà văn. Ghé thăm cụ Nguyễn Khác Xương cũng thấy cửa đóng im ỉm, khóa treo lạnh lung. Vào báo Phú Thọ tìm gặp Phó tổng Nguyễn Sản, cũng thấy điện thoại í ới tận trong rừng Tân Sơn. Cuối năm rồi, nhà báo chạy sô mệt lắm, tôi cũng đã từng như thế mà. Có ba hội nghị tổng kết ở Tây Ninh mời dự mà đã về Bắc rồi, tiếc ghê!
Vợ chồng Bình- Thủy, bạn tri kỉ mời cơm trưa, nhân tiện có người đẹp Kiều Diễm đang làm kế toán ở đó. Mười năm rồi, khi mới quen KD lúc mới tuổi 27, giờ đã là gái hai con 37 tuổi xế chiều xuân. Những kỉ niệm năm xưa ùa về, tôi thấy rất rõ trong mắt em còn vương vấn yêu thương và trách móc. Có nhiều cuộc điện thoại từ trong nam …mời đi cà phê hoặc nhậu. Mọi người kêu trời khi biết tôi đang hưởng mùa đông xứ Bắc. Công việc đột xuất, ra quê không lời chào anh em, thôi mong sự thông cảm, sau Tết mình lại “tay bắt mặt mừng”.

DỰNG LỀU LÁ CỌ

ĐÓN KHÁCH ĐẾN CHƠI
SỬA SANG NHÀ CỬA

NHOONG NHOONG CU CHUỘT CƯỠI...CHÓ
CON GÁI VÀ CHÁU NGOẠI

VỀ THĂM HỘI VHNT PHÚ THỌ (THĂNG LONG CHỦ TỊCH MỚI VÀ HAI NHÀ THƠ GIANG CHÂU- KIM DŨNG)
NHÀ THƠ XUÂN THU VẪN MIỆT MÀI SÁNG TÁC

THĂM VIẾNG NHÀ VĂN NGUYỄN ANH ĐÀO

GIA ĐÌNH NHÀ VĂN BÙI THẮNG KHÔNG CÓ AI Ở NHÀ, ĐÀNH ĐỂ CÁC THỨ NGOÀI CỬA
 
VỚI CU CHUỘT Ở BỜ AO

CHÚ PHÙNG VĂN BA TẠI ĐÁM CƯỚI Ở THỊ XÃ PHÚ THỌ

Thứ Tư, 26 tháng 9, 2012

KHOẢNG KHẮC THĂNG HOA

KHOẢNH KHẮC THĂNG HOA

        Với sự hỗ trợ của hai "Mạnh thường quân" là Lab Fujifilm Tây Ninh  Khu du lịch sinh thái Long Điền sơn (KDLSTLĐS), cuộc Trao giải và Triển lãm ảnh nghệ thuật Tây Ninh lần thứ V diễn ra khá ấn tượng tại trung tâm KDLSTLĐS. Cảnh quan thiên nhiên giúp phá vỡ những tù túng, chật hẹp của các khu triển lãm thông thường, tạo nên sự hoà nhập và thăng hoa cho tác phẩm.

Trong 45 tác phẩm trưng bài tại triển lãm, khách tham quan dễ dàng nhận ra nét tiêu biểu, đặc trưng của miền đất, con người Tây Ninh đã được các nghệ sĩ phân hội nhiếp ảnh bỏ công sức đi tìm, khai thác và trong một khoảnh khắc thăng hoa kịp thu vào ống kính, tạo thành những tác phẩm nghệ thuật mang tính đương đại. 12 bức ảnh vào giải được Ban giám khảo chấm trước đó vào ngày 15/7/2009 tại Trung tâm VHTT huyện Hoà Thành phần nào khẳng định được chất lượng giá trị của từng tác phẩm. Cuộc thi ảnh nghệ thuật với chủ đề "Tây Ninh quê tôi" được phát động hơn ba tháng và thu hút 141 tác phẩm dự thi. Tất cả các bức ảnh đen trắng hoặc ảnh màu đều có nội dung bám sát chủ đề, cố gắng thể hiện rõ nhất, nhiều nhất những hình ảnh về con người, mảnh đất Tây Ninh "gian lao và anh dũng". Cuộc đổi mới toàn diện về kinh tế, văn hoá xã hội tỉnh nhà được các nghệ sĩ tuyển lựa đưa vào tác phẩm. Nếu tác phẩm Khung cửa nhà nông của tác giả Lê Văn Đính (giải nhất) bằng cách sử dụng kỹ thuật ánh sáng tương phản đã nêu bật được giá trị kinh tế tiềm năng Tây Ninh là cây cao su, thì Tăng ca (giải nhì) của tác giả Phạm Văn Dũng lại lấp lánh một bước đi mới trong sự nghiệp Công nghiệp hoá- Hiện đại hoá ở địa phương. Người xem cũng rất hứng thú với những tác phẩm thể hiện sâu sắc hình ảnh gần gũi của người nông dân Tây Ninh chịu thương, chịu khó như Đường về (giải 3)của Dương Đức Kiên hoặc Nắng lên (giải 3) của Huỳnh Đức Nam. Tác phẩm Ớt khô xuất khẩu với gam màu nóng, chủ đạo đã không cần sự hỗ trợ của hậu cảnh mà toát lên được thông điệp muốn gửi đến người xem. Nữ nhiếp ảnh gia Trần Thị Bá có tác phẩm Cho con đường mới, tuy không vào giải nhưng cũng đem lại ấn tượng khá sâu với cảnh nắng nóng, bụi đường và lửa đun nhựa của những người công nhân làm đường. Mồ hôi công sức của người lao động được khắc hoạ sắc nét, thể hiện sức vươn lên mãnh liệt của nền kinh tế Tây Ninh trong công cuộc đổi mới, hội nhập.
Cũng cần nói đến một đặc trưng nữa của Tây Ninh, vùng "thánh địa" của tôn giáo. Các nghệ sĩ không biết đã hết lòng với chủ đề này chưa, mà chỉ xuất hiện một tác phẩm là Thiền viện của Thành Nhiên.  Có lẽ bức ảnh này ghi lại khoảnh khắc các nhà sư Khơ me đang xây dựng lại chùa Khe Dol xã Thạnh Tân. Nét kiến trúc đặc trưng Khơ me đã mang lại đường nét độc đáo cho tác phẩm, làm át đi điểm yếu của việc sử dụng ánh sáng dễ dãi,đơn giản. Tôn giáo ở Tây Ninh cũng là điểm nổi bật trong đời sống tâm linh của người dân. Nói đến Tây Ninh là du khách nhắc đến tôn giáo, rất nhiều "địa chỉ đỏ" về mảng này chưa được chú trọng khai thác. Tác phẩm Thoát xác của Nguyễn Tấn Hoá cũng mang đậm ý nghĩa "luân hồi" trong đạo giáo, đã đem lại cho người xem những chiêm nghiệm và suy ngẫm. Đi liền với tôn giáo là vấn đề học chữ của bà con dân tộc ít người trong tỉnh, đang được các cấp lãnh đạo quan tâm đặc biệt và có nhiều dự án đầu tư trong tương lai. Bám sát chủ đề này, tác giả Công Danh có tác phẩm Tập đọc (giải KK), phản ánh thực tế trách nhiệm của xã hội với tuổi thơ.
Trong triển lãm ảnh nghệ thuật "Tây Ninh quê tôi" lần này, có những tác phẩm chỉ tham gia triển lãm nhưng cũng gây ấn tượng cho người xem như Kỹ thuật trồng rau của Lê Văn Đính; Long Điền Sơn của Nguyễn Tấn Hoá; Thiếu nữ của Huỳnh Đức Nam; Duyên quê của Trần Thị Bá hoặc có tác phẩm gây xúc động lòng người như Sưởi ấm cho con của Công Danh. Xin mượn lời ông Đổng Đức Thành, Phó chủ tịch Hội đồng nghệ thuật Hội NSNA Việt Nam để kết thúc bài viết này: " Các nghệ sĩ Tây Ninh ngày càng tự bứt phá vươn lên và khẳng định mình. Các tác phẩm đạt cao về chất lượng, kỹ thuật, góc độ ...để có sự sáng tạo mới".
Xin chúc mừng những khoảnh khắc thăng hoa tuyệt vời của các nghệ sĩ nhiếp ảnh tỉnh nhà.
                                                                                                 PPQ


ĐOÀN CHỦ TỊCH

Tác giả đạt giải khuyến khích

Ông Dương Văn Phong TUV- TBT báo TN trao giải nhì- ba

Bà Trần Kim Thanh Phó ban tuyên giáo TU trao giải nhất cho tác giả Lê Văn Đính

QuốcViệt và Phương Quý


Tác phẩm Tinh bột xuất khẩu của Châu Sáng

13 Comments on "KHOẢNH KHẮC THĂNG HOA- GHI CHÉP"

  1. Viết bởi Ngọc Yến [ Trả lời ]

    Chúc mừng làng nhiếp ảnh Tây Ninh, nhưng dường như thiếu một bức ảnh "chụp" tác giả bài viết PPQ, nhỉ!
  2. Viết bởi phuongquy xin nhìn lại [ Trả lời ]

    Gửi Ngọc Yến
    Có hình tác giả bài viết đang cùng Trưởng ban tổ chức Quốc Việt đánh giá tác phẩm mà. Xin nhìn lại cho mình ...khoe chút. Cám ơn về lời chúc.
  3. Viết bởi đỗ đồ đệ [ Trả lời ]

    Thế anh không giựt giải này à? Cứ khoe hoài. Thèm thèm là!
  4. Viết bởi PQ gửi Đỗ Đồ Đệ [ Trả lời ]

    Tớ mà biết chụp ảnh nghệ thuật thì cũng chẳng sợ bố con anh nào. He he
  5. Viết bởi dhq [ Trả lời ]

    Giải nhất:

    Giải đặc biệt:

    Chúc mừng !
  6. Viết bởi MINH ĐAN ghé thăm [ Trả lời ]

    Dạo này nhiều "nhân tài đất Việt" quá hén!
    Cuối tuần vui nghen Quý ơi!
    An lạc!
    Lọ Lem đất võ's blog
  7. Viết bởi phuongquy cám ơn [ Trả lời ]

    Gửi Dư Hồng Quảng
    CÁm ơn nhà đài. Giải đặc biệt chú tặng anh đủ anh em mình đi Vũng Tàu đấy.
  8. Viết bởi phuongquy chào Minh Đan [ Trả lời ]

    "Nhân tài như lá mùa thu" mà em ơi!
    Cuối tuần vẫn phải đi thành phố làm việc đây. Tiếc k có số đt của Lọ Lem ...
  9. Viết bởi danghoangthai Chào Bác! [ Trả lời ]

    Lâu rồi, em k có thời gian theo dõi ảnh nghệ thuật, nhưng theo lời một số bạn đọc BTN, có lầm lẫn nào chăng giữa tác phẩm Nắng lên của Huỳnh Đức Nam với ảnh Tinh bột mì xuất khẩu vừa đoạt giải "Tưởng lệ" của Châu Sáng k, bác xem lại dùm hỉ!
  10. Viết bởi Ngọc Yến [ Trả lời ]

    NY đã chay sang nhà để xem "mặt" anh PQ nhưng tiếc chỉ thấy "một nửa" thôi hà...
  11. Viết bởi Phương Quý Gửi Dặng Hoàng Thái [ Trả lời ]

    Đúng là mình post nhầm ảnh của Chau Sáng và từa đề là của Huỳnh Đức Nam. KHi báo ra thì muộn mất rồi. Thành thật xin lỗi. Cám ơn ĐHT
  12. Viết bởi PQ Gửi Ngọc Yến [ Trả lời ]

    Chào Ngọc Yến.
    Hình PQ tùm lum trong blogs mà, NY coi bài khác đi. Đầu tuần chúc vui vẻ.
  13. Viết bởi phuongquy Kính gửi bạn đọc báo Tây Ninh [ Trả lời ]

    Kính gửi bạn đọc báo Tây Ninh
    Trong bài Khoảnh khắc thăng hoa in trên báo Tây Ninh ngày 29/8. Tôi có giới thiệu tác phẩm ảnh nghệ thuật Nắng lên của NS Huỳnh Đức Nam, nhưng lại đưa nhầm tác phẩm Tinh bột xuất khẩu của NS Châu Sáng. Thành thật xin lỗi bạn đọc và hai nghệ sĩ nhiếp ảnh Tây Ninh.
    Phương Quý

MÙA VU LAN

ĐẠI LỄ VU LAN BÁO HIẾU

         Sáng nay 30/8/2009 ( 11/7/Kỷ Sửu- Phật lịch 2553), Trụ trì chùa Cẩm Phong tổ chức trọng thể ĐẠI LỄ VU LAN BÁO HIẾU, đông đảo tăng ni, phật tử các tỉnh thành phía Nam đã về dự.
Đây là lễ Vu lan thường niên được tổ chức nhằm cho nhân sinh có cơ hội bày tỏ lòng hiếu để với cha mẹ của mình, nhằm nhắc nhở con người nhớ gìn giữ đức làm con, hết lòng báo hiếu cha mẹ. Trong hiện trạng xã hội đang đau lòng vì những "tấm gương" xấu bạc đãi, hắt hủi cha mẹ, thì mùa Lễ Vu lan càng có ý nghĩa hơn.
Trong tiếng chuông âm vang hoà lẫn tiếng kinh cầu trầm bổng, trong tiếng nấc nghẹn ngào nhớ thương những bậc sinh thành, nhà chùa tặng cho mỗi người một bông hồng gắn lên ngực áo (bông hồng đỏ cho những người còn mẹ và bông hồng vàng cho người không còn mẹ).
Tiếng thu nức nở trong lòng
Mùa Vu lan tiếng khóc mong Mẹ về. (PQ)


Đại đức Thích Định Tánh (đứng) người tổ chức Đại lễ vu lan

bước thiền

phật tử về dự lễ



Dâng y cà sa

tặng hoa hồng

Những ai còn mẹ và ai mất mẹ???

và tôi cũng được tặng một bông hồng vàng

CON GẤU ĐEN

 
                           Những ánh lửa rừng
                   
Bạn gái tôi quê ở một huyện miền núi phía tây Phú Thọ,cuộc sống của người dân nơi đây gắn bó với rừng với bao nhiêu kỉ niệm vui buồn,  đến khi con người quá lạm dụng vào rừng, thì gặp sự phản ứng của rừng, như câu ngạn ngữ "ăn của rừng rưng rưng nước mắt". Những câu chuyện bạn tôi chứng kiến và ám ảnh suốt đời chính là cái nợ con người đã và đang phải trả cho rừng.
•·              Phần 1- Con gấu đen
 
   Trại giam TL ngay cạnh nhà Đào. Ngày ngày cô bé quen với cảnh những tù nhân mặc quần áo sọc lặng lẽ vác cuốc xẻng,quang gánh ra cải tạo ngoài cánh đồng sát bìa rừng .Đào còn nhớ những ngày cuối năm rét mướt, sương muối phủ trắng mà mấy thửa ruộng trồng rau của trại vẫn lên xanh mơn mởn.
 
                      *Tiếng cú mèo
                                                 Bố tôi bảo anh chồng tôi. "Đi rừng cũng phải chọn cây mà chặt. Cây nào đến tuổi thì khai thác, cây nào còn bé phảỉ để lại dưỡng cho nó ấm rừng. Bố thấy anh chặt bừa bãi lắm, nhìn cây anh mang về mà xót ruột". Anh chồng tôi cằn nhằn. "Ông dở hơi vừa thôi. Rừng chung, không chặt thì người khác cũng chặt mất".
 

KẺ BỊ TRỜI ĐÁNH

 
*Kẻ bị trời đánh


          Thằng Phát bạn học cũ của tôi nổi tiếng vể tính gan lì, trừ ông bố tợn đòn ra nó chưa biết sợ ai, kể cả thầy giáo chủ nhiệm. Người miền núi chúng tôi trước kia còn mê tín tin vào thần rừng, thành hoàng, thổ địa, nên làng xóm nào cũng có cái miếu thờ. Bọn trẻ chúng tôi mỗi khi đi qua miếu thì sợ lắm, cứ nem nép như rắn mồng năm.Thằng Phát chẳng sợ thần thánh ma quỷ nào cả, nó chui vào miếu kiếm hoa quả, xôi thịt chén thường xuyên.
 

CHỢT NHỚ PỜ-SẢO MÌN

CHỢT NHỚ PỜ SẢO MÌN
                    
                       Pờ Sảo Mìn và PQ ở Hà Giang         Lần đầu tiên tôi gặp nhà thơ của dân tộc Pa Dí "Cây hai nghìn lá" ở Hội VHNT tỉnh Phú Thọ do nhà thơ Ngô Kim Đỉnh dẫn đến. Tôi nghe người đàn ông nhỏ thó có đôi mắt dài và sáng tự khai tên là Bạch Thiếu Minh (ánh sáng nhỏ) lại cứ ngỡ là ông bạn thơ người Hoa nào lạ hoắc. Đến khi Ngô Kim Đỉnh gọi đúng tên Pờ Sảo Mìn thì tôi mới oà nhớ ông nhà thơ Pa Dí có bài thơ nổi tiếng " Cây hai nghìn lá "mồm ngang mũi dọc chính là đây.
 

MIẾU LÀNG CẢ

Miếu làng cả
                              
Cuối cùng thì Uỷ ban huyện cũng đồng ý cấp giấy phép cho làng Cả khôi phục lại ngôi miếu cổ bị phá từ thời "cải cách ruộng đất". Trước đó các vị trong Ban xây dựng đã chạy như cờ lệnh suốt từ xã lên tỉnh, tận dụng mọi mối quan hệ, quen biết để Ban Tôn giáo của Mặt trận tổ quốc tỉnh đồng ý với việc xây lại miếu.
     

GẶP GỠ VÙNG BÁN NGẬP

GẶP GỠ Ở VÙNG BÁN NGẬP
                                                 Ghi chép
Bắt đầu từ xã Suối Dây, con lộ đỏ rẽ vô xã Tân Thành kéo dài chừng 10 cây số, mấp mô ổ trâu ổ gà chạy giữa những lô cao su xanh mát của Nông trường cao su Đồng Rùm. Tuy vậy phải quẹo trái, queọ phải tới mấy lượt những quãng đường lầm bụi mới tới vùng bán ngập giáp ranh hai ấp Tân Hiệp và Tân Hòa, một khu dân cư thưa thớt, chưa có điện lưới.

NHẠC SỸ HỒ BÔNG

Nhạc sĩ Hồ Bông:
                               "MÌNH KHỔ VÌ TÍNH CHƠI NGÔNG"

       Nhạc sĩ Hồ Bông (Hồ Văn Bông) nguyên phó Bí thư chi bộ Ban văn nghệ R (TW Cục miền Nam), nguyên Trưởng đoàn Ca múa Bông Sen. Đã từng cùng Đoàn Ca múa nhạc Giải phóng đi trình diễn ở một số nước XHCN năm 1974. Những người từng công tác và quan hệ với ông đều chung một nhận xét là "Hồ Bông thích chơi ngông". Cũng vì tính chơi ngông, một lần ở Ban văn nghệ R, nhạc sĩ Hồ Bông suýt ...chết oan. Tác giả bài viết mới ghi lại một số chuyện chơi ngông mà nhạc sĩ Hồ Bông kể cho nghe tại Nhà sáng tác VHNT Vũng Tàu tháng 4/2010.

GẶP LẠI TIỀN GIANG

 
                       GẶP LẠI TIỀN GIANG
                                                 
Kể từ đợt đi thực tế sáng tác của anh chị em văn nghệ sĩ Tây Ninh ở Tiền Giang hồi tháng 8/2009, lời hẹn gặp nhau ở miền Đông đến nay mới được thực hiện. Sáng ngày 15/10/2010, đoàn văn nghệ sĩ tỉnh Tiền Giang đã có mặt tại Tây Ninh.

TRÁI TIM MỘT NHÀ THƠ-CHIẾN SỸ

TRÁI  TIM MỘT NHÀ THƠ - CHIẾN SĨ
alt
Cuộc đời nhà thơ-chiến sĩ Trần Quang Long thật quá ngắn ngủi (1941-1968), nhưng bất tử với hành trình Nam tiến gian khổ, hào hùng. Ông sinh quán ở làng Bát Tràng, Gia Lâm, Hà Nội, lớn lên học đại học tại Huế, từng tham gia các phong trào đấu tranh chống chính quyền Sài Gòn suốt từ Huế đến Quy Nhơn, Cần Thơ, Sài Gòn rồi dừng lại vĩnh viễn ở Tây Ninh.

MỘT THỜI LÍNH BIÊN PHÒNG

HỌP MẶT CỰU CHIẾN BINH BỘ ĐỘI BIÊN PHÒNG TÂY NINH

Sáng chủ nhật, dậy sớm hơn thường lệ. Tám giờ rưỡi phảỉ có mặt tại Bộ chỉ huy Biên phòng tỉnh Tây Ninh. Bị bà xã chiếm dụng xe máy đi chợ quá giờ, nên mình lên muộn. Anh em đã tập trung đầy đủ, điện thoại có 2-3 cuộc gọi nhỡ. Tiền thân của bộ đội biên phòng chính là lực lượng Công an vũ trang, thành lập ngày 3-3-1959. Nhưng ở Tây Ninh, Ban liên lạc lấy ngày 25-5 làm ngày truyền thống của công an vũ trang Tây Ninh, chính thức lực lượng An ninh vũ trang được đổi tên là CAVT ngày 25-5-1975. Sau khi thành lập, lực lượng CAVT Tây Ninh đã triển khai lập 5 đồn, trạm, tiếp nhận 2 đồn do An ninh vũ trang R bàn giao, bảo vệ chủ quyền biên giới suốt dọc 240km giáp nươc bạn Campuchia. Tới năm 1977, được bổ sung lực lượng lần thứ 2, lập thêm 4 đồn nữa. Cả tỉnh có 11 đồn trạm, 1 C cơ động, 1 đơn vị huấn luyện và Ban chỉ huy. (Hiện nay có 15 đồn xây dựng quy mô, kiên cố).

Thứ Bảy, 6 tháng 8, 2011

KHUÔN MẶT NGƯỜI QUEN

Nhân một năm ngày mất nhà thơ Trần Hòa Bình

phuongquy | 18 August, 2009 20:40
 
                         Nếu theo âm lịch, còn 16 ngày nữa mới đến ngày giỗ đầu Trần Hòa Bình, nhưng giờ này năm ngoái gia đình và bạn hữu đang ngồi với anh đêm cuối cùng để ngày mai tiễn anh tới Đài hóa thân Hoàn vũ. Nhà văn Nguyễn Tham Thiện Kế có ghi lại một số kỷ niệm về Trần Hòa Bình. Xin giới thiệu cùng bạn đọc. 

KHUÔN MẶT NGƯỜI QUEN

NGƯỜI CỰU TÙ BINH TUỔI TÂN MÃO
Cho đến Tết Tân Mão này, Nguyễn Quốc Việt vừa tròn một giáp con Mèo. Tuổi 60 già nửa cuộc đời, nhiều chuyện buồn vui để nhớ, nhưng có lẽ kỷ niệm không bao giờ quên trong đời người cựu chiến binh ấy là những ngày tháng 2 lịch sử cách đây 38 năm, chính xác là ngày 15-2-1973.  Năm ấy, anh đang là một tù binh cùng rất nhiều đồng đội của mình bị giam giữ tại khu A trại giam Hố Nai- Biên Hòa. Sau những đấu tranh thắng lợi của quân dân ta trên cả hai mặt trận vũ trang và chính trị. Hiệp định Paris đã được ký kết. Cuộc trao trả tù binh giữa ta và Mỹ -Ngụy đã tạo cơ hội cho anh và đồng đội trở về với nhân dân, Tổ quốc.