Những ánh lửa rừng
                   
Bạn gái tôi quê ở một huyện miền núi phía tây Phú Thọ,cuộc sống của người dân nơi đây gắn bó với rừng với bao nhiêu kỉ niệm vui buồn,  đến khi con người quá lạm dụng vào rừng, thì gặp sự phản ứng của rừng, như câu ngạn ngữ "ăn của rừng rưng rưng nước mắt". Những câu chuyện bạn tôi chứng kiến và ám ảnh suốt đời chính là cái nợ con người đã và đang phải trả cho rừng.
•·              Phần 1- Con gấu đen
 
   Trại giam TL ngay cạnh nhà Đào. Ngày ngày cô bé quen với cảnh những tù nhân mặc quần áo sọc lặng lẽ vác cuốc xẻng,quang gánh ra cải tạo ngoài cánh đồng sát bìa rừng .Đào còn nhớ những ngày cuối năm rét mướt, sương muối phủ trắng mà mấy thửa ruộng trồng rau của trại vẫn lên xanh mơn mởn.

Chú Dục quản giáo của trại thỉnh thoảng phàn nàn ruộng bắp cải hay bị nhổ trộm, ven ruộng có những dấu chân thú nhỏ lượn quanh, người dân ở đây bảo trong rừng có con gấu đen hay ra phá vườn. Chú Dục nghi con gấu đen nhổ bắp cải của trại nên mấy lần đem súng ra rình bắn. Con gấu không thấy xuất hiện. Chỉ có cô bé Đào là biết con gấu bị oan, bởi những chiều thả bò cạnh ruộng rau của trại cô thường tò mò nấp xem những người tù tự giác trông thế nào? Thì ra họ cũng vui vẻ, tán dóc và ca hát như những người ngoài xã hội, chắc chắn một điều là họ đói, nhiều lần Đào thấy những người tù lén khoét một lỗ nhỏ trên thân bắp cải, bỏ muối vào trong rồi cuốn lá bắp cải già che lại, hai ba hôm sau đi làm, họ nhổ cây bắp cải lên ,chia nhau ăn .Muối trong bắp cải đã biến phần lá non bên trong thành món dưa cải ăn rất ngon. Con gấu đen tất nhiên chẳng được miếng nào nhưng vẫn là đối tượng săn bắn của chú Dục.