Thứ Ba, 25 tháng 9, 2012

cánh rừng còn sót lại- Vĩ thanh

CÁNH RỪNG CÒN SÓT LẠI

Đoạn kết

  
     Đường phố ướt nhớp nháp vì mưa phùn. Năm nay mùa rét kéo dài hơn hai tháng, cảnh vật như quắt lại, đen xám. Từ hướng đầu thành phố, một xe tải hiệu HUYNDAI xếp cao ngất gỗ tròn chạy qua ngã tư, nước dưới bánh xe bắn ràn rạt văng tận bục cảnh sát giao thông trên góc hè. Anh cảnh sát giao thông trẻ chưa kịp đưa cây gậy sọc đen trắng ra thì chiếc xe đã vút qua cùng làn mưa bụi.
     Cửa hàng của Én đóng cửa im ỉm. Mấy hôm nay Quảng về nhà, thông báo một tin vui. Ông bạn Tây nào đó của anh Hà đã xin được giấy phép của uỷ ban tỉnh làm dự án xây dựng khu du lịch sinh thái và văn hoá bản địa ở La sơn. Mình phải về rừng thôi em ạ. Đất nhà mình còn đấy, chỉ cần bỏ ra hai chục triệu xây lại cửa hàng nho nhỏ thôi là ổn. Về rừng bây giờ mới là sách lược lâu dài. Thì về chứ sao. Em cũng nhớ rừng lắm rồi. Mình thuê xe làm một chuyến về Gió là xong.
    -Chị Én ơi! Có nhà không?
     Như là tiếng con bé Mây ấy nhỉ? Cửa mở ra và trước mắt cô là khuôn mặt đỏ hồng vì lạnh của Mây. Hình như nó còn ôm một bọc chăn to trước ngực.
    -Con ranh! Sao ra mà không báo trước. Chao ôi! Mày tha cả con bé đi đấy à? Rét mướt thế này. Khổ cháu tôi chưa!
     -Em ra thăm Học, rồi nhờ chị đưa xuống chỗ ông Khả.
     -Còn đeo đuổi làm gì thằng dê già ấy?
     -Chị cố biết chỗ ông ấy mới về công tác không?
     -Có! Lại về ngoài này giữ chức Chủ tịch Hội chữ thập đỏ tỉnh. Anh Quảng tức mãi là không túm được tội của thằng dê già. Mày tìm nó xin tiền nuôi con à?
     -Không! Em đem trả con cho ông ấy! Thương con bé lắm, nhưng phải trả cho bố nó thôi. Hình như Tết này Học được ân xá. Nếu Học về em sẽ đón nó sang ở rể. Em không muốn Học ngày nào cũng phải nhìn thấy đứa con của kẻ đã tàn hại đời mình.
    Thôi đành vậy. Biết làm sao bay giờ? Cậu Học chịu quá nhiều thiệt thòi. Rồi mày cố mà đẻ cho nó thằng con trai. Giờ nghỉ ăn cơm đã, mày cho con bé bú thật no. Chiều tao chở hai mẹ con tới chỗ lão Khả.
     Đoạn đường từ dốc Cổng trời lên đến khu trung tâm Vườn quốc gia La Sơn bây giờ không bị trơn trượt mỗi khi trời mưa nữa. Hai bên bìa rừng là những vườn chè Shan vươn ngọn cao một tầm người với. Chương trình trồng rừng phòng hộ bằng chè núi được Bộ Nông nghiệp tiếp tục đầu tư theo chiều rộng, nhất là khi khu bảo tồn thiên nhiên được nâng cấp thành Vườn Quốc gia La Sơn. Khách đến thăm mỗi khi vượt dốc Quạ vào thăm khu rừng nguyên sinh, thường thấy một người trung niên quần sắn quá gối, mang đôi giày vải lúi húi một mình thăm thú từng gốc cây cổ thụ. Lúc lúc lại lấy máy ảnh ra xoay ngang, xoay dọc lấy khung hình. Một lần có ba người khách nước ngoài "túm" được ông trung niên nọ khi đang buộc lại cây chò mới trồng bị đổ.
     -Khu rừng nguyên sinh  này tồn tại là do mít-tơ Hà nào đó! Ông có biết ông ta là người thế nào không?
     Nghe mấy vị khách bập bẹ hỏi bằng tiếng Việt, ông trung niên vuốt lại mái tóc hoa râm cười, rồi nói bằng tiếng Anh, rằng cái mít-tơ Hà ấy cũng bình thường thôi. Cũng là một ông lão trồng rừng có chút kinh nghiệm.
     Cánh tay chỉ lên khu vực Khỉ. Rừng chỗ ấy mới được trồng lại, tán loe hoe không che kín được vệt đất đỏ như vết máu ngoằn ngoèo từ đỉnh núi xuống. Đó là đường trâu kéo gỗ từ hồi rừng còn bị tàn phá.
                                                                                                      Tháng 3/2008
                                                                                                              P.P.Q

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét